Cô Vợ Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng FULL - (Chương 18) - Tác giả ThảoDuy2730 Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. 2. Bản mô tả công việc Trợ lý Tổng giám đốc chi tiết nhất. Bản mô tả công việc Trợ lý Tổng giám đốc chi tiết nhất. Trợ lý Tổng giám đốc đảm nhiệm rất nhiều chức năng quan trọng trong doanh nghiệp hiện nay, hỗ trợ và phục vụ cho công việc của Tổng giám đốc Tối hôm sau, ở tòa cao ốc Quốc tế Khuynh Thành, phòng làm việc của tổng giám đốc. Tô Ánh Tuyết mặc áo sơ mi trắng, quần soóc xanh đậm, già giặn mà lạnh lùng xinh đẹp ngồi trên ghế, lật xem một bản báo cáo hội nghị của trợ lý. Ở công ty thì tổng giám đốc với trợ lý luôn đối chọi gay gắt. Nhưng khi tan làm thì lại ở cùng một chỗ rồi cùng nhau lăn lộn trên giường. . . . . . Trong bốn năm trời chuyện này diễn ra, người đàn ông đó cứ luôn ỷ vào tư cách tổng giám đốc, dựa vào vị thế của Đọc sách truyện Cô Trợ Lý Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Full tác giả Cần Thái - Ngôn tình Trung Quốc, tổng tài Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm. Đọc sách truyện Cô Trợ Lý Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc - Cần Thái online | Full Ngôn tình Trung Quốc hay tại Gacsach.com cash. Lời mà Trần Sĩ Kiệt nói, lại khiến cho Tào Doãn Anh phải đen mặt, đồng thời cũng khiến người khác khiếp sợ không như vậy, tổng giám đốc cùng trợ lý Từ. . . . . . Thật sự . . . . . . Có chuyện hay để nói rồi à!"Đừng nói nữa." Không kịp ngăn cản anh, Từ Như Nhân chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn sự tình tiếp tục chuyển biến. Cũng tốt, cô vốn cũng đang do dự không biết làm như thế nào để mở miệng, nay Trần Sĩ Kiệt nói như vậy coi như cũng là giúp cô một tay rồi!Nói rõ, tỉnh mộng, chính mình cũng nên rời đi thôi. "Chúng ta đi thôi!" Cô cúi thấp đầu, không muốn nhìn biểu cảm hiện tại trên mặt người đàn ông kia định anh đã lập ra nay chính cô lại làm hỏng nó rồi, chuyện của bọn họ ở công ty bị nói ra. . . . . . Cô sợ, sợ nhìn thấy biểu lộ hối hận, cùng với vẻ mặt chán ghét của nên nhìn vẫn tốt hơn. . . . . ."Tào Doãn Anh, chúng tôi đã ra mặt, thì sẽ không tiếp tục bỏ mặc chuyện Tiểu Nhân bị anh khi dễ như vậy nữa!" Trần Sĩ Kiệt lạnh lùng mà quẳng xuống một câu, rồi ôm vai Từ Như Nhân đi lướt qua Tào Doãn Anh."Đợi đã!" Tào Doãn Anh nhanh như chớp nắm chặt lấy tay Từ Như Nhân, dùng ánh mắt nhìn chăm chú nhìn cô nhưng vẫn không thấy cô nhìn Như Nhân không mở miệng, chỉ là có chút tránh ra, cúi đầu không dám nhìn hướng anh. "Tổng giám đốc, chào tạm biệt."Tào Doãn Anh mở cửa nhà, một mùi hương nhàn nhạt bay nhận ra mùi hương này, chỉ không ngờ hôm nay lại được nghe thấy nghệ không phải là sở trường của Như Nhân Từ, dù có là lúc ở chung cũng chưa bao tổ chức nấu ăn gì, công dụng phòng bếp đại khái vẻn vẹn cũng chỉ là dùng để nấu mì tôm, mà món ăn duy nhất cô biết nấu, là thịt bò kho —— đó là món sở trường của người mẹ đã mất của cô. Hàng năm mỗi lần đến ngày giỗ của mẹ cô, cô đều nấu một nồi thịt bò kho, sau khi trở về từ chuyến thăm mộ, liền lẳng lặng ngồi ở bàn ăn trên đó có thêm một ít cơm trắng, yên lặng mà biết, đây là cách thức cô nhớ về người mẹ đã mất của hai năm qua, chỉ cần đến ngày giỗ của mẹ cô, vào buổi chiều anh cũng sẽ nghĩ việc, quấn lấy cô mà cùng nhau ăn bữa ăn người không hề nói chuyện, chỉ yên lặng mà ngồi bây giờ, anh rõ ràng nghe thấy mùi vị tay còn cầm nắp nồi Từ Như Nhân như là có chút ngoài ý muốn khi nhìn thấy sự xuất hiện của anh, kinh ngạc mà cùng anh nhìn nhau một lúc lâu, vẫn không biết nói gì cho phải, chỉ làm thêm hai chén cơm, rồi bưng nồi thịt lên bàn hẳn với trước kia, Tào Doãn Anh lại mở miệng. "Em có khỏe không?""Uh." Từ Như Nhân vùi đầu ăn cơm, không có ngẩng đầu nhìn anh. Anh nhíu mày, nhìn chằm chằm vào cô, cũng chỉ có thể nhìn đỉnh đầu cô."Ngay cả nhìn anh cũng không muốn sao?" Từ khi nào mà bản thân mình lại khiến cho cô chán ghét đến như vậy? Nhớ tới lời Trần Sĩ Kiệt đã nói, hẳn là cô cũng đang trách anh? Trách anh cho tới nay vẫn chưa bao giờ bảo vệ cô thật tốt sao?"Không có." Từ Như Nhân vẫn không ngẩng đầu Doãn Anh để đũa xuống, không còn muốn ăn không phải không bảo vệ cô, trái lại nữa kìa, anh gần là quá muốn bảo vệ cô, mới có thể bức cô như vậy, hi vọng cô có thể từ bỏ công việc này rời bỏ cái thương trường một chút cũng không thích hợp với cô này, hi vọng cô có thể toàn tâm toàn ỷ lại là chính mình. Anh làm như vậy, là sai lầm rồi sao?Nhìn Từ Như Nhân kiên trì không chịu ngẩng đầu lên, anh cảm giác mình không biết nên nói cái gì, rồi lại phát hiện bất luận hiện tại anh muốn nói gì đi nữa, nghe cũng chỉ giống như là lấy cớ với biện trước không chịu nói rõ tâm ý của mình với cô, hiện tại dù có nói, thì cũng đã muộn rồi?Bên môi lộ ra nụ cười khổ, anh thử vài lần, rồi mới trấn định nói ta nghi vấn của mình."Em muốn tới "Vàng bạc đá quý Phong Dương" sao?" Anh nhớ tới lời cha mình đã nói, nếu như Từ Như Nhân muốn rời đi, hãy để cho cô đi; lời mà Trần Sĩ Kiệt đã nói vẫn còn vang lên bên tai anh, có lẽ sau khi cô rời đi, có thể cô sẽ vui vẻ hơn. Tuy rằng thật đáng tiếc mình lại không phải là người đã thay đổi cô, nhưng nhìn bộ dáng ngày đó cô rúc vào trong ngực Trần Sĩ Kiệt, anh nguyện ý chúc phúc.". . . . . . Không biết." Không biết tại sao đột nhiên anh lại hỏi chuyện này, Từ Như Nhân cũng ngừng động tác ăn uống của mình, chờ anh."Uh!" Tào Doãn Anh một lần nữa nhặt đũa, yên lặng ăn xong phần cơm của mình, rồi lẳng lặng đứng dậy."Anh vẫn chưa nói với em chuyện này, món bò kho mà em nấu ăn rất ngon."Câu nói bất ngờ này, rốt cuộc cũng khiến cho Từ Như Nhân ngẩng đầu Doãn Anh mang theo nụ cười, lại có một chút ý tứ chua chát nói. "Trần Sĩ Kiệt. . . . . . Dường như rất thích hợp với em!"Anh móc ra một vật gì đó để bên cạnh chén của mình, không nói thêm một lời nào nữa mà rời đi. Từ Như Nhân nhẹ buông tay, hơi giật mình mà nhìn chùm chìa khóa trước mặt. . . . . ."Anh hai, em là nhờ anh đi "trợ giúp" mà, sao anh lại đi phá hỏng gia can nhà người ta làm cái gì?" Nghe xong lời kể của Trần Sĩ Kiệt, Trần Ý Hoan tức giận mà trợn mắt liếc qua."Anh là suy nghĩ cho bọn họ, nên mới hạ một liều thuốc nhắc nhở đấy chứ." Lão thần Trần Sĩ Kiệt phản bát."Vậy sao?" Trần Ý Hoan cười vô cùng ngọt ngào, ngọt ngào như mật. "Anh làm như vậy, rõ ràng là vì không vừa mắt bất mãn với người ta."Bị em gái xem thấu tâm tư, Trần Sĩ Kiệt cũng không phủ nhận. "Quả thật là do anh tức giận nên mới nói như vậy, anh không nghĩ tới nhân viên cao cấp của "Long Tinh" lại là một kẻ như vậy, cho dù có là chuyện đại sự gì, cũng không thể nói khó nghe như vậy đối với một người phụ nữ."Lại còn chưa nói đến người bị làm cho nhục nhã đó lại là Từ Như Nhân, cái tên đó rõ ràng là không có đem bọn họ những "Chỗ dựa"này đặt ở trong mắt."Ân! Thật sự rất không có khẩu đức." Trần Ý Hoan cũng tức giận, nếu như việc này để cho Phương Hạnh Nhạc biết, sợ là sẽ trực tiếp vọt tới trước mặt người nọ mà đành cho một trận ra trò?"Cho nên anh cũng không suy nghĩ nhiều, mà nói ra nhưng lời như vậy." Trần Sĩ Kiệt hồi tưởng lại, cũng cảm giác mình là có chút xúc động, nhưng không nghĩa làm như vậy là sai. "Nhưng như vậy cũng tốt, vấn đề giữa hai người kia nếu như bây giờ vẫn không có chuyển biến, không biết lại giằng co đến khi nào, rõ ràng cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng vẫn chỉ cứ lén lút qua lại, ở trong công ty cũng làm ra những hành động cẩn thủ chừng mực. Giờ anh đã nói ra những lời này, lại ngay trước mặt Tào Doãn Anh mà mang người đi, anh nghĩ sau chuyện này anh ta đủ thông minh để biết là mình cần sớm nói chuyện rõ ràng với Tiểu Nhân.""Hơn nữa lời đồn cũng đã lan truyền ở "Long Tinh", anh cũng không tin bọn họ còn có thể coi như chuyện gì cũng chưa hề phát sinh.""Vạn nhất chuyện không như anh đã suy tính thì sao?" Trần Ý Hoan nhìn anh với vẻ xem thường. "Vạn nhất Tào Doãn Anh cảm thấy anh rất nghiêm túc, người Tiểu Nhân thích chính là anh, cứ như vậy mà quyết định buông tay thì làm sao?""Vậy thì đến lượt anh đi tìm anh ta nói chuyện thôi!" Trần Sĩ Kiệt nhún nhún vai."Người ta có chuyện gì cần nói với anh kia chứ?""Đã là đàn ông thì không nên nhượng bộ.""Làm không tốt anh ta lại cảm thấy đó là anh đang hy sinh mà thành toàn cho người ta đó.""Tiểu Hoan, em tốt xấu gì cũng đối với anh trai mình cũng có chút tin tưởng chứ?" Tin tưởng dù chỉ một chút vào phán đoán của anh thôi cũng không được sao?"Em đối với anh có lòng tin, nhưng em đối với Tào Doãn Anh không tin tưởng được." Một người đàn ông hơn ba năm trời không lên tiếng, chứng kiến người phụ nữ bên người của mình bị người ta theo đuổi cũng không có phản ứng lớn gì, cô thật sự rất khó mà không bi quan."Hơn nữa anh lại thẳng thừng đem chuyện tình cảm của họ nói ra trước mặt tất cả mọi người, không phải là làm cho Tiểu Nhân ở "Long Tinh" không còn đường lui nữa sao?" Một bước cờ này rất khó để cô không nghi ngờ mục địch của anh hai là vì muốn thuận lợi mà kéo Tiểu Nhân qua công ty nhà mình luôn. "Đáng tiếc là cho dù cô ấy không thể tiếp tục ở lại đó nữa, thì hành động theo đuổi lúc trước của anh cũng làm cho cô ấy bài xích chuyện vào làm ở "Tập đoàn Phong Thái" mất rồi." Theo cá tính của Tiểu Nhân, bởi vì quan hệ của các cô, vốn đã không có khả năng đáp ứng vào làm ở "Phong thái" khiến cho cô khó làm người; hôm nay quậy một phát như vậy về sau, cô ấy càng cách "Phong thái" rất xa, bởi vì cô ấy không cần thiết phải vì trốn tránh những lời đồn đại mà phải nhảy từ một công ty bát quái này qua một công ty cũng bát quái không kém."Có thể vào làm việc ở đây hay không anh không bắt buộc." Nhưng nếu vào làm thật đương nhiên là tốt nhất."Anh hai, nếu như Tiểu Nhân đau khổ, em cũng sẽ khổ sở theo đấy." Biết rõ anh hai rất thương mình, Trần Ý Hoan rất "Lơ đãng" nói."Anh biết rồi." Trần Sĩ Kiệt nhịn xuống xúc động muốn thở dài."Ngày mai em qua xem cô ấy." Trần Ý Hoan mím môi, khuôn mặt tươi cười ngọt ngào từ trước đến nay lại có sự kiên quyết làm cho người khác không cách nào bỏ qua. "Chỉ cần là chuyện Tiểu Nhân muốn, em đều sẽ nghĩ biện pháp làm giúp cho cô ấy!" Nếu là tín đồ của các bộ truyện tổng tài thì chắc chắn các bán sẽ không thể bỏ qua List truyện tổng tài lạnh lùng không thể bỏ lỡ 2022 mà sắp đề cập bên dưới! Tổng Tài Lạnh Lùng, Chờ Em Nói Yêu Tôi – Ninh HoàngTổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em – Lương Tiểu Ý – Tô Lương MặcCô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng TàiVợ Boss Là Công ChúaCô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Lạnh LùngTrợ Lý đặc biệt của Tổng TàiBẫy Văn PhòngTổng kết Tổng Tài Lạnh Lùng, Chờ Em Nói Yêu Tôi – Ninh Hoàng Nhân vật chính Triển Phong x Lâm Văn…và một vài gái đẹp khác…Mặt trời nóng hừng hực lan tỏa khắp mọi địa điểm, giống như muốn đem cả mặt đất thiêu rụi. Triển Phong đáng thương đi ở trên đường lớn… Càng nghĩ càng giận “Mẹ nó! công ty quái quỷ gì mà có tới mấy trăm người đi phỏng vấn, chừng nào mới tới lượt bổn tiểu thư đây? Chờ cả buổi lại nghe đề cập tới giờ nghĩ trưa, mẹ nó, nghỉ trưa cái con Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em – Lương Tiểu Ý – Tô Lương Mặc Tóm tắt Đọc truyện Tổng tài lạnh lùng yêu phải em – Lương Tiểu Ý – Tô Lương Mặc Lương Tiểu Ý yêu Tô Lương Mặc, cả thế giới đều Lương Mặc muốn Lương Tiểu Ý chết, cả thế giới cũng đều vẻ mặc tây trang đi giày da của Tô Lương Mặc rất đẹp, nhưng hận ý trong mắt anh lại khiến cả người Lương Tiểu Ý lạnh Lương Mặc lên tiếng, “Lương Tiểu Ý, cô đã hại chết Tình Noãn, cô là hung thủ giết người!”. Lương Tiểu Ý lo lắng giải thích, ý đồ muốn xóa bỏ sự hận Cô Vợ Bỏ Trốn Của Sát Thủ Tổng Tài Tác giả Thiên Cầm Thể loại Ngôn tình hắc bang, đô thị Số chương 284 chương Tác giả Thiên Cầm đã viết lên câu chuyện của mình thiên kim tiểu thư cùng tổng tài lãnh đạm, lạnh lùng. Với cuộc hôn nhân được sắp xếp, nữ chính đã chạy đến khách sạn để tìm nam nhân phá thân thế, ấy vậy nó lại biến thành bi kịch khi cô bị đuổi ra khỏi cửa và phát hiện mình mang thai. Hình tượng nam chính là một sát thủ ẩn trong danh phận một tổng tài lãnh khốc và họ đã vô tình rơi vào những tình huống éo le… Liệu chăng họ sẽ yêu nhau như thế nào? Vợ Boss Là Công Chúa Tác giả Hoa Nhị Bảo Thể loại Ngôn tình, xuyên không, sủng Số chương 1497 chương Trong hầu hết các bộ truyện ngôn tình, đây chính là tác phẩm hiếm hoi viết về thể loại xuyên không từ quá khứ đến mới mẻ. Với nữ chính là cô công chúa tài sắc vẹn toàn tuy nhiên bị Hoàng đế xử tội chết vì hại đến giang sơn, tuy nhiên cô lại xuyên không đến tương lai làm vợ nam chính. Chủ của thân xác chính là phu nhân của tập đoàn Lục thị, khi tìm cách ly dị chồng thì cô ấy tự tử và nữ chính là thay thế thân xác để tiếp tục sống. Liệu chăng cô công chúa từ quá khứ và tổng tài ở tương lai sẽ gặp những bỡ ngỡ, chông gai gì, hãy cùng xem cặp đôi cùng nhau giải quyết những rắc rối đáng yêu nhé ! Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Tác giả Tiểu Miêu Thể loại Ngôn tình Số chương Truyện ngắn Cô vợ đáng yêu của tổng giám đốc lạnh lùng’ kể về mối tình nhẹ nhàng lãng mạn giữa nam và nữ chính. Trong truyện không tạo ra quá nhiều các tình tiết bi kịch, giật gân nhưng bù lại khiến độc giả mê đắm với sự ngọt ngào, thơ mộng. cặp đôi nam nữ chính tuy đến từ hai trường hợp không giống nhau tuy nhiên lại được ông trời sắp xếp trở thành một đôi. mặc dù vậy, liệu họ có thể vượt qua những khoảng cách gia thế, sai biệt về giàu nghèo, thử thách để đến được với nhau không? Chuyện tình nhẹ nhàng và đáng yêu Trợ Lý đặc biệt của Tổng Tài Tiếp tục là một tác phẩm kinh điển trong kho tàng truyện chữ cho các bạn đang tìm kiếm truyện tổng tài lạnh lùng Tác giả Cần Thái Thể loại Ngôn tình Số chương 32 Xuyên suốt bộ truyện kể về câu chuyện có liên quan nữ chính đang làm thư ký kiêm người tình của vị ân nhân tổng tài suốt 4 năm. Nam chính là một ông chủ kiêu ngạo, cao cao tại thượng và thiệt ra cô nàng này là do bố anh bố trí để giám sát anh. Ban đầu, couple, đôi uyên ương là những kẻ không đội trời chung thế nhưng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, hãy chờ coi họ sẽ yêu nhau thế nào nha! Tình cảm thú vị của đôi gà bông Bẫy Văn Phòng Tác giả Thư Nghi Thể loại Ngôn tình, tổng tài Số chương 21 chương Bẫy văn phòng là bộ truyện khắc họa bối cảnh công sở, địa điểm thực hiện công việc phân tầng, cấp trên cấp dưới, những tranh đua xấu xa của xã hội. Vốn là nhân viên chủ chốt của tổ chức, nữ chính ngày càng phát hiện ra mặt đen tối của địa điểm này, chỉ cần có sơ hở liền sẽ rơi vào cạm bẫy đã được sắp xếp. Nam chính lại là một giám đốc tự tôn tuy nhiên trớ trêu thay anh bị cắt chức và chính điều này cũng khiến họ có khả năng hiểu về nhau hơn. Càng về sau, các mối quan hệ giữa họ biến mất đơn thuần là công việc… vừa gửi đến các bạn list truyện tổng tài lạnh lùng, chắc chắn sẽ làm hài lòng nhiều tín đồ ở đây. Chúc các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện thật thú vị và thoải mái nhé! "Tôi không tìm cô, tôi tìm Từ Như Nhân.""Tiểu Nhân đã từ chức rồi." Phương Hạnh Nhạc nhìn anh, như là muốn nhìn thấu ý đồ của anh. "Anh đã là một người công và tư rõ ràng như vậy, có lẽ không cần phải đến đây nữa.""Tôi với cô ấy còn có chút việc riêng chưa giải quyết.""Vậy thì phải xem xem cô ấy có nguyện ý gặp anh hay không rồi." Phương Hạnh Nhạc nói có chút giễu cợt. "Chỉ cần thấy anh đứng ở chỗ này, cũng biết được quyết định của Tiểu Nhân rồi."die»n。dٿan。le。qu»y。don"Hạnh Nhạc." Cố Nhân Kiệt nắm chặt tay bạn gái mình, thấp giọng gọi."Gọi hồn à?" Phương Hạnh Nhạc không những không cho anh chút mặt mũi nào mà còn lườm anh một cái, mặc kệ cảnh cáo của anh. "Tiểu Nhân tốt như vậy, anh cũng không hiểu được mà quý trọng một chút, như anh hiện tại cũng chỉ được tạm cho là có chút tốt mà thôi!"Bạn giường? Anh ta rõ ràng xem Tiểu Nhân như bạn giường? !"Loại thái độ này của em cũng không giải quyết được vấn đề gì mà." Cố Nhân Kiệt nói đúng sự thật, vẻ mặt vô cùng đứng đắn."Em phát tiết một chút cũng không được sao? Bằng không chẳng lẽ cứ để cho cái tên đàn ông này cho rằng mình là cái rốn của vũ trụ thế giới này lấy anh ta làm trung tâm mà chuyển động chắc?"Tiểu thư, đó là cách nghĩ của em mới đúng đó? Cố Nhân Kiệt rất bất đắc dĩ giữ chặt lấy Phương Hạnh Nhạc."Tổng giám đốc Tào, có thể hỏi cái gọi là việc tư của anh là gì không?" Thái độ Cố Nhân Kiệt tuy ôn hòa, lại không thể che hết tinh quang trong ánh mắt. "Theo tôi được biết, anh với Tiểu Nhân tựa hồ cũng không có quan hệ cá nhân gì.""Cô ấy nói với các người như vậy sao?" Tào Doãn Anh không tự chủ mà nhíu mày."Không phải, theo cách nói của cô ấy thì, anh chỉ đem cô ấy trở thành bạn giường, là một loại quan hệ không cần phụ trách, không thể lộ ra ngoài ánh sáng." diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn Phương Hạnh Nhạc cay độc lên tiếng. "Ở công ty anh đem cô làm cấp dưới mà sai sử, về đến nhà anh xem cô ấy như tình nhân mà sử dụng, thật đúng là biết tùy hoàn cảnh mà sử dụng à nha! Khó trách công ty của anh quy mô càng lúc càng lớn.""Hạnh Nhạc." Cố Nhân Kiệt thở dài."Chỉ là bạn giường?" Tào Doãn Anh đem hai từ này đảo qua đảo lại một vòng trên đầu lưỡi mình, vốn dĩ là đang sầu não lập tức bị một cỗ nộ khí thay chỉ là bạn giường!"Thế này là thế nào, mở họp lớp sao?" Từ Như Nhân không biết gì đã bị Phương Hạnh Nhạc kéo vào một gian phòng, ở bên trong người không ít, còn có cả nhạc một nhóm nhạc đang biểu diễn nhạc jazz và đồ ăn, nhìn lướt qua giống như là một bữa tiệc vậy, cái không ngờ tới chính là ngay cả Phùng Nhã Nguyên cùng Phan Xảo Bội cũng ở chớp mắt, xác định cách đó không xa một bóng người nhìn quen mắt chính là Trần Ý Hoan cùng Chu Tấn gì xảy ra vậy? Toàn bộ thành viên đều đến đông đủ? Sao cô lại không biết Phan Xảo Bội cùng Trần Ý Hoan lại có giao tình đến mức này vậy?"Tiểu Nhân." Phan Xảo Bội vừa thấy được cô, lập tức "Chạy vội" đến, hoàn toàn quên mất chính mình đang có một cái bụng phình rất lớn, người chồng đi theo đằng sau thì sắc mặt trắng bệch."Cẩn thận một chút." Từ Như Nhân vội vàng ra tay giữ chặt Phan Xảo Bội. "Bụng cũng đã lớn như vậy rồi lại còn không biết an phận chút nào.""Đúng vậy." Nghe thấy câu khuyên bảo đó, Phùng Nhã Nguyên thật sự là cảm động đến rơi nước mắt. "Tiểu Nhân, nghe nói cô đã nghỉ việc, thử xem xét đề nghị đến khách sạn của tôi làm việc được không?"Làm việc chỉ là giả, nhờ cô ấy kiềm chế vợ mình mới là thực."Anh muốn mời tôi làm nữ giúp việc cá nhân chứ gì?" Từ Như Nhân bật cười, làm sao lại không biết anh đang tính toán cái gì được chứ?die»n。dٿan。le。qu»y。don"Tiểu Nhân, cậu không cần nghe anh ấy ở một bên nói hươu nói vượn đâu." Phan Xảo Bội không cho chồng mình chút sắc mặt tốt nào, thật sự là cả ở trong nhà và ở khách sạn đều bị anh quản đến phát phiền rồi. "Chúng ta đã rất lâu không gặp mặt rồi.""Muốn nói chuyện phiến, thì đến bên cạnh ngồi xuống rồi nói chuyện, anh giúp các em lấy ít đồ ăn, vừa ăn vừa nói chuyện." Không hề bị bài xích rõ ràng của vợ mình dọa lùi, Phùng Nhã Nguyên ôn tồn nói, không quên hướng Từ Như Nhân liếc mắt thỉnh Như Nhân nhịn cười, khẽ kéo Phan Xảo Bội đi theo anh, không quên hỏi "Hôm nay là ngày gì, sao hai người cũng ở đây?"Phương Hạnh Nhạc chỉ nói cô ấy bị Cố học trưởng, cũng là bạn trai của mình, kéo xuống nước, cô ấy ngại nhàm chán nên thuận tay cũng luôn kéo cô một đạo, còn những cái khác thì cái gì cũng không nói."Sinh nhật Trầm tiên sinh, chúng tôi là tới chúc thọ." Phùng Nhã Nguyên dàn xếp cho vợ mình yên ổn trên mặt ghế xong, mới cười trả lời."Thẩm?" Từ Như Nhân nghĩ nghĩ."Là cậu cả của Hoan?"Trong trí nhớ cô có chút ấn tượng, người cậu này của cô ấy hình như cũng nằm trong giới doanh nhân, khó trách Phùng Nhã Nguyên cũng sẽ đến đây."Giao tình của anh cùng Trầm tiên sinh sâu như vậy sao, phải tự mình đến chúc mừng? Ngay cả tiểu Bội cũng mang tới?" Từ Như Nhân lập tức cảm thấy không đúng, sự nghiệp của Phùng thị chủ yếu ở nước Mỹ, Phùng Nhã Nguyên đến Đài Loan cũng chưa tới một năm, quan hệ cùng giới kinh doanh Đài Loan cũng không thể nào mới đó mà có thể sâu như vậy. diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn Huống chi nhìn bộ dáng khẩn trương của anh đối với Phan Xảo Bội, chín mươi chín phần trăm phải là lễ đến nhưng người không đến, nhanh chóng đưa lão bà về nhà dưỡng thai mới đúng chứ?Ở trong đó nhất định có quỷ!"Các cậu xếp đặt thiết kế tớ?" Cô rất hòa khí mà hỏi thẳng."Muốn xếp đặt thiết kế cái gì?" Phương Hạnh Nhạc đang đi tới đáp lời. "Dù sao cậu với mọi người cũng đã đến rồi, cứ vui vẻ mà chơi! Tiểu Bội nghe tớ nói muốn mời cậu tới, nên mới cứng rắn muốn đến tham dự."Dừng một chút, cô lại nói "Mọi người đều biết tâm tình của cậu không được tốt lắm, có thêm nhiều người chia sẽ cùng cậu luôn tốt hơn mà, khi có cơ hội thì phải lấy bạn bè ra dùng chứ."Từ Như Nhân nhìn Phương Hạnh Nhạc cùng vẻ mặt lo lắng của Phan Xảo Bội, nâng lên bờ môi. "Thật có lỗi, là tớ suy nghĩ nhiều rồi.""Sẽ không! Kỳ thật. . . . . ." Phan Xảo Bội khẩn trương nói, rất ngượng ngùng mà muốn nói ra là do chính cô một mực muốn đến xem cuộc vui mà Như Nhân trực giác chính mình đoán không sai, các cô hoàn toàn chính xác đang xếp đặt thiết kế cô!"Được rồi, tớ mang cậu đi qua tìm Hoan, cậu cũng biết mấy cái người tình thương mến thương nhà cô ấy dính cô ấy như keo ấy, muốn thoải mái chỉ còn mỗi một cách là tìm một chỗ trốn thật an toàn mà thôi. Tiểu Bội, cô cứ ngồi ở đây cho lão công của cô hầu hạ đi, chúng tôi sẽ trở lại nhanh thôi." Phương Hạnh Nhạc lại lần nữa kéo Từ Như Nhân đi thật nhanh, như là đang sợ cô không chịu đi theo vậy."Đừng có chạy." Từ Như Nhân nhẹ giọng ngăn lại hành động của cô. "Khiến cho người khác chú ý thì phiền toái đó."Cô không có ý định ứng phó với một đống gương mặt quen lúc còn làm việc bên kia đâu, kể cả là các thân thích của Trần Ý Hạnh Nhạc không đáp lời, chỉ thả chậm bước chân, một đường đi lên bậc thang, đi vào cửa phòng đầu đúng là xa." Từ Như Nhân có chút muốn cười, trong nội tâm cũng rất đồng tình với tình cảnh của cô bạn thân cũng là tiểu công chúa duy nhất của nhà họ Trần."Vào đi thôi!" Phương Hạnh Nhạc gõ cửa, cửa vừa mở ra liền đem Từ Như Nhân đẩy vào bên trong. "Nhớ kỹ, đây là cơ hội cuối cùng, cố gắng nắm giữ.""Cái gì?" Cơ hội cuối cùng? Từ Như Nhân liền nhanh chóng phát giác tại sao Phương Hạnh Nhạc lại nói như vậy."Anh. . . . . . Các người thông đồng với nhau?" Vừa quay đầu lại, quả nhiên trông thấy Tào Doãn Anh."Anh đứng dưới nhà em chờ em, không đợi được em chỉ gặp được cô ta, cô ta nói với anh có thể tới đây tìm em." Tào Doãn Anh đơn giản giải thích vài câu, không thừa nhận loại tội danh "Thông đồng" Như Nhân sau nửa ngày trầm mặc, vẫn không nhịn được mà mở miệng trước hỏi thăm. "Anh tìm em có chuyện gì?""Anh có việc muốn hỏi em." Khuôn mặt anh tuấn của anh có chút nhăn lại, lập tức toát ra tức giận, nhìn vào khuôn mặt đang nghi hoặc của cô. "Ai nói chúng ta chỉ là bạn giường hả?""Cái gì?" Từ Như Nhân ngây ngẩn cả người."Là em nói với người phụ nữ kia, anh chỉ xem em như là bạn giường, ở công ty thì xem em như là nhân viên mà áp bức, về nhà thì ở trên giường chơi em." Hoàn toàn là câu từ của tác giả nha các bạn ^^ Tào Doãn Anh cắn răng nói ra những lời Như Nhân đỏ mặt, tại sao anh nhất định phải nói chuyện thẳng thừng như vậy chứ, khiến cho cô không có cách nào phản bác được? Ngôn Tình Nguồn DD Lê Quý Đôn; Editor linda11311 254,393 Hoàn Thành 081410 24/03/2015 Đánh giá từ 42 lượt Nàng Trợ Lý Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc mang hơi hướm ngôn tình hiện đại. Truyện có giọng văn nhẹ nhàng, tình tiết chậm rãi khiến người đọc dễ chiêm nghiệm, thưởng ngày sinh nhật 23 tuổi đó, cô dẫn theo người đàn ông đầu tiên về nữa người đàn ông này còn là người lãnh đạo trực tiếp vốn luôn luôn đối nghịch với cô nữa chứ!Nói ra tuyệt đối không có ai công ty thì tổng giám đốc với trợ lý luôn đối chọi gay khi tan làm thì lại ở cùng một chỗ rồi cùng nhau lăn lộn trên giường. . . . . .Trong bốn năm trời chuyện này diễn ra, người đàn ông đó cứ luôn ỷ vào tư cách tổng giám đốc, dựa vào vị thế của mình mà ức hiếp như đem cô xem thành nơi bộc phát niềm vui thú tính của đời người thì lại biểu hiện ra cái bộ dạng giống như không quan tâm đến vấn đề này, cứ mãi dùng cái vỏ bọc kiên cường đối mặt thật, cho tới tận bây giờ hình như cô cũng không đoán ra được suy nghĩ của nên sau mỗi lần lên giường phát tình xong thì đành phải bày ra thái độ lạnh nhạt như giải quyết công việc chung nội tâm thì âm thầm quyết định một ngày nào đó sẽ "Buông tay".Nào có biết rằng, vốn chính người đàn ông này rõ ràng không muốn công khai quan hệ,Nhưng khi bên cạnh cô xuất hiện một người theo đuổi thì lại tự mình đi ăn thật nhiều dấm rượt đuổi này sẽ mãi đến bao giờ khi cô luôn lưỡng lự?. Dù biết rằng tình yêu mà họ đang có chỉ mãi ở sau bóng đêm, chẳng bao giờ có thể công khai minh bạch. Mời bạn đọc tiếp tục theo dõi những diễn biến câu chuyện để khám phá về chuyện tình đầy bí ẩn và mơ bạn đọc có thể đến với những tựa truyện cùng loại khác, điển hình như Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ và Ác Ma Ca Ca Nói Ngươi Yêu Ta. Nghe thấy tiếng thang máy, cô bé trợ lý mới phản ứng nhanh chóng đứng lên khuôn mặt tươi cười xông lên phía trước muốn cung nghênh thần tượng của mình, nhưng trong nháy mắt liền ngây ngốc đứng nguyên tại ạ, đẹp trai quá! Siêu cấp mỹ nam! Tại sao có thể có người đàn ông đẹp trai đến như vậy chứ? Khuôn mặt tuấn tú sao đẹp trai đến nổi khiến người khác phải ngỡ ngàng, lại không hề có một điểm nào khiến cho người khác có cảm giác xinh đẹp giống "phái yếu", sao lại quá không có thiên lý vậy chứ?"Chào buổi sáng Tổng giám đốc." Thư ký Hoàng rất nhanh đem cô gái nhỏ đẩy qua một bên, không cho cô bé ngăn cản đường đi của thủ Doãn Anh khẽ gật đầu, hướng phòng làm việc của mình đi vào."Trợ lý Từ đã tới chưa?""Vẫn chưa tới ạ." Thư ký Hoàng cung kính trả nói hơi ngập ngừng, rồi tiếp tục nói."Sau khi cô ấy tới, thì nói với cô ấy tôi muốn xem bảng báo cáo sự vụ tháng này.""Dạ."Mãi cho đến cửa phòng tổng giám đốc khép lại, cô bé trợ lý mới tới mới lấy lại được tinh thần."Trời ạ, người kia chính là tổng giám đốc sao?""Lần sau không được sửng sờ đứng như trời trồng như vậy nữa biết không, dám ngăn cản đường đi của tổng giám đốc, cô ngại mệnh mình quá dài sao?" Thư ký Hoàng tức giận mà trừng mắt liếc cô, trở lại ghế ngồi sửa soạn lại tư liệu, vì hiểu rõ tổng giám đốc, nên đợi một lát nữa sau khi nghe xong trợ lý Từ báo cáo, chắc chắn sẽ tới lượt cô tiến rồi tổng giám đốc cùng trợ lý Phương đi công tác suốt một tháng, trở về nhất định trước tiên muốn biết rõ nhưng việc lớn nhỏ diễn ra trong một tháng này, cô phải chuẩn bị thật đầy đủ mới được, với tính tình của tổng giám đốc cũng không dễ dàng tha thứ cho người nào phạm sai lầm đâu."Thế nhưng mà, bình thường chị luôn nhìn thấy vị tổng giám đốc đẹp trai lại còn có chất lượng tốt như vậy, đều không sửng sốt sao?" Cô bé trợ lý mới bất bình kháng nghị, cũng không phải do cô là hoa mắt si ah!"Quan Na Na, hiện tại tôi trân trọng cảnh cáo cô, nếu như cô còn muốn tồn tại lâu dài tại tập đoàn Long Tinh này, tốt nhất chặt đứt tất cả vọng tưởng đang có trong đầu mình đi." Vẻ mặt thư ký Hoàng nghiêm túc mà nhắc nhở cô bé trợ lý mới đến. "Không nên thầm mến tổng giám đốc, cũng đừng đối với ngài ấy mà lộ ra cái loại ánh mắt si mê này, lại càng không nên nhiều lời về vấn đề dáng vẻ bề ngoài của tổng giám đốc, bằng không tôi cam đoan cô sẽ nhanh chóng có được một vé ngay lập tức rời khỏi gian phòng này."Để có thể tồn tại tại tầng lầu này mà thu vào bổng lộc thì điều kiện quan trọng nhất chính là đối với "Sắc đẹp" của tổng giám đốc nhìn như không thấy."Nghiêm trọng như vậy sao?" Cô bé trợ lý mới trừng lớn mắt."Nếu không tin cô có thể nói đại một câu xem thử xem." Thái dương thư ký Hoàng ẩn ẩn phát đau, cái cô nhóc này! Nếu không phải năng lực làm việc của Quan Na Na thật sự không kém, thì chỉ tính riêng cái tính quá mức xúc động lỗ mảng đó thôi, thì sớm muộn gì cô ta cũng ra đi mà thôi."Tin chứ, em tuyệt đối tin tưởng!" Quan Na Na chỉ kém không nhảy dựng lên mà nâng tay lên thề."Tin tưởng cái gì?" Từ Như Nhân xa xa chỉ nghe thấy giọng nói của cô. Cô trợ lý mới tới này thật sự rất dễ thương, ngược lại lại làm cho tầng lầu này tăng thêm không ít náo nhiệt."Chào buổi sáng trợ lý!" Chứng kiến thần tượng xuất hiện, Quan Na Na lập tức đã quên chuyện vừa rồi. "Hôm nay tương đối trễ một chút a!""Chào buổi sáng." Từ Như Nhân mỉm cười gật đầu. "Đúng vậy, không cẩn thận ngủ quên mất, may mắn không bị muộn.""Ngủ quên?" Quan Na Na lại lần nữa trừng to mắt, không thể tin được người hoàn mỹ như vậy cũng sẽ có lúc "Ngủ quên".Kỳ thật không chỉ cô bé, thư ký Hoàng cùng hai người thư ký khác cũng đều đồng dạng rất bất ngờ."Đúng vậy!" Từ Như Nhân không muốn giải thích nhiều, cũng không thể nói là bởi vì mình nghĩ đến hôm nay sẽ có thể nhìn thấy "Anh", quá mức hưng phấn kết quả đêm qua rất khuya mới ngủ được sao?Nếu cô nói như vậy, chỉ sợ bốn người trước mặt tất cả mắt đều sẽ trợn tròn hết."Trợ lý Từ, tổng giám đốc đã đến, nói cô chuẩn bị cho tốt rồi đi vào báo cáo công việc." Thư ký Hoàng không hổ là người đứng đầu phòng thư ký, rất nhanh chóng liền khôi phục bình thường."Đã biết." Từ Như Nhân gật đầu, trước tiên vào phòng làm việc của mình, buông cặp công văn xuống, cầm lấy báo cáo ngày hôm qua đã được tổng hợp sửa chữa lại, không một chút nào nghỉ ngơi liền chuyển hướng đến văn phòng của tổng giám đốc, lại bất ngờ bị thư ký Hoàng gọi lại."Trợ lý Từ.""Còn có chuyện khác sao?" Từ Như Nhân dừng bước lại."Vương quản lý vừa mới tiến vào." Thư ký Hoàng có chút bất đắc dĩ, không nghĩ tới Vương quản lý lại xúc động đến như vậy, rõ ràng là tổng giám đốc vừa vào phòng liền chạy đi lên, không nói hai lời mà tiến thẳng vào phòng tổng giám đốc. "Hiện tại mà cô đi vào thì tình huống cũng không tốt lắm, nếu không thì chờ ông ta đi ra tôi sẽ gọi lại cho cô?"Ngày đó sự kiện Vương quản lý tung cửa mọi người đều nhìn thấy hết, dùng đầu gối cũng có thể đoán ra được Vương quản lý vội vã tìm tổng giám đốc là có chuyện gì, thân là một cái thư ký ưu tú, thư ký Hoàng không nghĩ là để cho Từ Như Nhân đi vào lúc này là một ý kiến Như Nhân cười cười, không chút nào để ý động tác của đối phương."Ông ta thật đúng là không thể chờ đợi được nữa." Giờ làm việc chỉ mới vừa bắt đầu, người nào đó liền nhanh chóng tiến vào phòng tổng giám đốc. Như thế nào, là sợ cô "Ác nhân cáo trạng trước" sao?Thư ký Hoàng cũng chỉ có thể nhún nhún vai."Được rồi, chờ ông ta đi ra thì báo cho tôi biết, cám ơn." Vậy là lần này chuyện mà cô cần báo cáo cho "Anh", sẽ lại nhiều thêm một việc.*Lúc Từ Như Nhân tiến vào phòng tổng giám đốc, là nửa giờ có nửa giờ, Từ Như Nhân không biết là nên hay không nên có chút đồng tình với vị Vương quản lý này nữa?Đem báo cáo trình lên cho Tào Doãn Anh, cô không đề cập đến chuyện của Vương quản lý, chỉ trần thuật lại một ít quyết sách trọng yếu cùng với báo cáo doanh thu một tháng này của công ty, giúp thủ trưởng hiểu rõ về tiến độ tiếp theo trong tháng Doãn Anh ngồi ở sau chiếc bàn làm việc thật lớn, lật xem bảng báo cáo công việc được được Từ Như Nhân chỉnh sửa lại rất tốt, trong nội tâm không khỏi đối với năng lực của cô khẳng định lần nữa. Đại bộ phận quyết sách của cô cùng với suy nghĩ của anh đều không mưu mà hợp, một tháng này công việc dưới sự quản lý của cô hoàn toàn không có vấn đề gì xảy là, cho dù rất thừa nhận năng lực của cô, nhưng anh cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận ra miệng."Uh!" Anh chỉ nói một chữ làm tổng kết, nhanh chóng nắm giữ tất cả chuyện phát sinh trong ngoài công ty của tháng này, sau khi đóng lại tư liệu, mới ngẩng đầu nhìn cô. "Vừa rồi Vương quản lý bộ phận tiêu thụ đã tới đây."Ah ah, đến rồi! Từ Như Nhân không tránh không né, duy trì tư thế ngồi ưu nhã. "Tôi biết." Vô cùng bình tĩnh."Cô cũng biết ông ta tìm tôi nói cái gì sao?""Tôi biết." Người nào đó muốn đối phó địch nhân trước tiên vẫn luôn không quên cho đối phương một khoảng thời gian để người đó đêm nội dung ra diễn xuất trước, cho nên đối với ám tiển của những tên địch nhân này cô luôn không muốn trốn Doãn Anh có chút bất ngờ, cách bàn làm việc lớn cùng cô nhìn nhau. Cái thái độ hờ hững không sao cả này của cô, cùng câu trả lời chuẩn mực "Tôi biết", không khỏi làm cho anh hồi tưởng lại lúc hai người mới gặp gỡ ──Khi đó anh vừa mới trở về Tập Đoàn Long Tinh, từ trên tay cha tiếp nhận vị trí tổng giám đốc, cũng thuận tiện mà tiếp nhận nhiên trước đây, anh cũng đã được nghe qua không ít sự tích của cô cùng với trong công ty còn thêm mắm dặm muối. Nhưng anh biết rõ cô cùng cha anh từ trước tới này chưa bao giờ tồn tại qua chuyện gì mập mờ, cha mẹ ân ái người làm con như anh đây vô cùng tinh tường, cha anh tuyệt đối không hề có người nào khác ở bên là cha anh đối với cô lại có hành vi yêu thương che chở rất nhiều, điều đó khiến cho những người khác không thể không hiểu lầm được. Cho nên anh luôn luôn nhắc nhở chính mình, cho dù biết rõ thân phận của cô, cũng không thể giống như cha mình công và tư chẳng phân biệt được mà làm cho người ta lời ong tiếng trước khi gặp cô, anh nhớ mình đã từng xem qua một tấm hình, đó là hình cô năm mười sáu tuổi, anh thử đến bộ dáng mơ hồ của cô gái mười sáu tuổi kia liên tưởng đến tướng mạo năm hai mươi hai tuổi của cô, nhưng cô lại làm anh ngoài ý muốn rất bất có một khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt đạm mạc, cảm giác về cô so với trong ấn tượng của anh hoàn toàn bất đồng."Cô rất tuổi trẻ.""Tôi biết.""Cô rất đẹp.""Tôi biết.""Bên ngoài có một vài lời đồn về cô.""Tôi biết."Anh nhướn mi, sao cô có thể quá lạnh lùng an tĩnh như vậy chứ? "Nhưng chuyện đó cô không muốn nói lời giải thích nào sao?"Cô cũng nhướn mày. "Về sau anh sẽ tự biết thôi."Cái câu "Về sau anh sẽ tự biết thôi" cùng với cái thái độ lạnh nhạt kia của cô, làm cho anh khó chịu một cách khó hiểu, cho nên lúc ban đầu hợp tác, hai người có thể nói là thủy hỏa bất dung ── kỳ thật cho dù đến tận bây giờ, anh vẫn thường thường muốn cùng cô tranh chấp thắng thua, phân tài cao thấp!Thân là cấp trên, anh tán thưởng sự tỉnh táo cùng năng lực của cô, thực sự đối với sự tỉnh táo cùng với thái độ coi thường đó của cô anh cảm thấy rất thích! Cho tới bây giờ, anh vẫn rất muốn nhìn thấy bộ dáng thất kinh của cô, càng hi vọng cô có thể dỡ xuống cái mặt nạ đó."Tổng giám đốc?" Chuyện mới nói được một nửa lại dừng lại, là như thế nào?"Chuyện Vương quản lý, cô có nghĩ ra được biện pháp nào không?" Anh rất nhanh mà lấy lại tinh thần."Tổng giám đốc xem qua bản kế hoạch dự án rồi sao?""Nhìn vài lần." Rất đau mắt!"Đã xem qua, vậy thì vẫn nên để tổng giám đốc quyết định." Nếu như tính tình của anh ta lại nổi lên thì sẽ tận lực muốn làm trái lại ý kiến của cô, cô cũng không thể nói gì hơn."Tôi nói, tôi muốn nghe "biện pháp" của cô." Đôi mắt đen láy tuyệt đẹp của anh bốc hỏa, tận lực nhấn mạnh hai chữ "biện pháp" này. Anh đây là đang hỏi ý kiến của cô sao, cô lại cứ tưởng là anh đang chỉ thị cho cô mới đúng?"Bảng kế hoạch dự án không thể dùng được, Vương quản lý không thể giữ lại." Từ Như Nhân lời ít mà ý lại tới nữa, cái nhìn của cô lại cùng với mình không mưu mà hợp. Lần nào cũng đều như vậy, khiến cho tất cả mọi người cho rằng cái gì anh cũng đều nghe cô hết!Tào Doãn Anh khó chịu mà giận tái mặt, cái loại hiểu lầm này thật sự làm cho người ta siêu bất mãn! Cho nên nhịn không được lại bắt đầu tận lực làm cô khó xử, nghi vấn cô, ném phiền toái cho cô, dù sao thì anh cũng không chịu nổi cứ thấy cô mang cái bộ dáng khí định thần nhàn đó được nữa rồi!"Vương quản lý làm việc ở công ty cũng đã hai mươi lăm năm rồi.""Cho nên hoàn toàn đã đi vào trạng thái chờ về hưu." Có lẽ trước kia Vương quản lý vẫn có vài phần tài năng, nhưng đầu óc vẫn cứ một mực dừng lại ở những năm tháng đã qua mà không hề có chút tiến bộ nào nữa, như vậy thì hoàn toàn không có biện pháp đứng vững được tạo bộ phận kinh doanh nữa rồi."Thời điểm ông ta về hưu cũng chỉ có vài năm nữa." Hai tay khoanh trước ngực, anh nhìn chằm chằm vào sự tỉnh táo của cô, tựa hồ như cô vĩnh viễn đã tính trước được chuyện này, sự tình gì cũng không làm khó được cô."Có thể sắp xếp ông ta đến những bộ phận khác, chức vị khác, cái trọng trách quản lý bộ phận kinh doanh quan trọng này ông ta cũng nên rời khỏi rồi." Cô hơi dừng lại, đáy mắt nhanh chóng hiện lên một tia phiền chán. "Đương nhiên, phải còn xem ông ta có đủ trình độ để tiếp nhận vị trí này hay không, mà cũng có khi ông ta lại không muốn tiếp nhận vị trí đó."Bằng không thì, cứ như vậy mà về nhà lãnh lương hưu cũng được rồi!"Cô ám chỉ Vương quản lý không muốn làm sao?" Nhìn thấy cử chỉ đảo mắt tỏ vẻ phiền chán trong chốc lát rồi biến mất kia của cô, Tào Doãn Anh ngược lại lại cảm thấy vui vẻ lão Vương quản lý này nói chung vẫn còn có chút tài năng ! Rõ ràng có thể làm cho cô lộ ra loại ánh mắt này Tào Doãn Anh hoàn toàn đã quên, biểu lộ vừa rồi của mình đối với Vương quản lý so với cô hung ác không biết mấy ngàn lần."Tổng giám đốc, tôi nhớ không nhầm thì mới vừa rồi Vương quản lý vừa đi ra khỏi gian phòng này, phẩm tính thái độ của cá nhân ông ấy như thế nào, có lẽ cũng không cần tôi nói thêm điều gì." Từ Như Nhân âm thầm thở dài, cái người này thật sự rất thích đấu khấu với cô, không biết sao mà nhân duyên của cô lại kém như vậy?"Việc cấp bách, là bảng kế hoạch dự án." Cô không muốn bàn lại cái vấn đề có quan hệ tới "Người" đó nữa. "Công việc liên qua đến sản phẩm mới cũng đã chuẩn bị xong, chỉ còn đợi đến hội nghĩ phát biểu mà thôi.""Chuyện Vương quản lý tôi sẽ xử lý, lần hội nghị phát biểu này do cô tiếp nhận!" Khuôn mặt tuấn tú của Tào Doãn Anh cười rất ác ý, biết rõ Vương quản lý đối với cô có ý kiến, còn đem cô hướng "Khu vực địch chiếm đóng" mà nhét vào."Bộ phận kinh doanh có phó quản lý." Cô làm sao lại không biết tâm tư của anh chứ? Nhưng vẫn hi vọng anh không ác đến mức như vậy. Khiến cho cô biến thành bia đỡ đạn đối với anh đến cùng có cái gì tốt chứ? Không biết sao mà lần nào anh cũng tìm mọi cơ hội để lấy chuyện phá hoại cô làm trò vui? "Tôi nghĩ có lẽ cũng nên cho bọn họ một cơ hội đoàn kết để biểu hiện một chút.""Lỡ như hoạt động có gì sai sót, vậy toàn bộ bộ phận kinh doanh đều bị cắt giảm được chứ?" Nét mặt của anh rất khó phán định đích thị là đang nói thật hay là nói chơi. "Sản phẩm mới lần này là sản phẩm tiêu thụ trọng điểm của chúng ta trong quý tiếp theo, vạn nhất làm hỏng, cho dù có đem toàn bộ bộ phận kinh doanh loại bỏ hết thì cũng không có biện pháp đền bù tổn thất. Cho nên, công việc lần này tôi đương nhiên muốn giao cho cô."Đúng vậy, rồi sau đó sẽ chờ xem chuyện cười của cô đúng không?Từ Như Nhân không giãy dụa nhiều làm chi, dù sao cũng thành thói quen rồi, thanh danh của cô ở công ty cũng đã kém như vậy rồi, ngoại trừ những người thích bát quai đồn thổi này nọ ra bên ngoài, thỉnh thoảng còn có những hãm hại cùng xếp đặt thiết kế thì tuyệt đối người đàn ông trước mắt này là đầu sỏ gây nên!"Tổng giám đốc đã quyết định như vậy, vậy từ hôm nay trở đi, tôi sẽ đến bộ phận kinh doanh đi làm." Thích chỉnh cô đúng không? Cô cũng không phải là người để người ta muốn làm gì thì sững sờ, cũng không nghĩ tới cô có thể nói như vậy."Công việc bên này của tổng giám đốc tôi sẽ chuyển giao lại cho trợ lý Phương cùng thư ký Hoàng, nếu như có chuyện gì quan trọng, xin mời tổng giám đốc tự mình xử lý." Cô thể hiện ra dáng tươi thanh nhã."Hoạt động lần này trọng yếu như vậy, tin tưởng tổng giám đốc cùng tất cả các bộ phận nhất định sẽ nguyện ý toàn lực ủng hộ phối hợp."Cô đây là đang phản lại anh một đòn sao? Cô lại dám chạy tới bộ phận kinh doanh? Cô đã quên chức vụ của cô gọi là "Trợ lý Tổng giám đốc" sao? Chính anh cũng đã có một đống công việc, lại vừa đi công tác trở về, cô lại còn có ý định đem công việc trên tay cô nhét qua sao?"Tổng giám đốc, mong ngài đừng quên ký một bản công văn, tôi sẽ nhanh chóng cầm "thánh chỉ" đến bộ phận kinh doanh để làm hoạt động chuẩn bị ban đầu." Không đếm xỉa đến ánh mắt hung dữ của anh, cô thong dong mà đi ra, trước khi đi ra ngoài cũng không quên cho anh thêm một kích nữa. "Chờ một chút tôi sẽ đem công việc đang chờ xử lý giao cho thư ký Hoàng, khoản thởi gian tới chỉ sợ tổng giám đốc sẽ hơi vất vả chút ít rồi."Đóng cửa lại, nụ cười trên mặt cô tan vỡ, trong nội tâm âm thầm thở sao trong công ty, bọn họ vĩnh viễn đều chỉ có thể dùng sự đối chọi gay gắt, đả kịch nhau như thể để gặp mặt?Cô thật sự không muốn như vậy, nhưng cái hành vi ác liệt kia lại khiến cho cô không phản kích không được, là do anh bức cô!Nhớ tới cuộc nói chuyện mới vừa rồi, cô lại càng thêm buồn bực. Đợi một tháng, hằng đêm mong đợi, cuộc gặp mặt của hai người cuối cùng lại không thoải mái như vậy. . . . . .Sau đó chính mình lại nhất thời xúc động nói muốn tới bộ phận kinh doanh, quản lý công việc bên đó toàn bộ công việc bên này giao lại cho người khác, nếu vậy thì sau này bình thường đi làm cũng khó nhìn thấy là rối loạn!

cô trợ lý lạnh lùng của tổng giám đốc